29 thg 8, 2013

QĐND: Du kích đường 5

QĐND - Thứ Ba, 31/03/2009, 10:41 (GMT+7)

QĐND Online - Là một tuyến đường sắt - bộ song hành dài hơn một trăm km, nối cảng Hải Phòng với Thủ đô Hà Nội, đường số 5 được xây dựng từ thập kỷ đầu của thế kỷ 20 với ý đồ triệt để khai thác thuộc địa của thực  dân Pháp. Trong kháng chiến chống thực dân Pháp xâm lược (1945-1954), đường số 5 có một vị trí chiến lược bậc nhất trên chiến trường Bắc Bộ và vì thế nó trở thành chiến trường sôi động, nóng bỏng, đẫm máu, thường xuyên giành đi giật lại giữa ta và địch.

Về phía địch, cùng với ý nghĩa chính trị, kinh tế, chúng coi đường số 5 là tuyến đường có tầm quan trọng đặc biệt trong vận tải quân sự, “Cái yết hầu duy nhất để nối “cổ họng”- cảng Hải Phòng với “dạ dày”- Hà Nội” và trong chiến lược chung của Bộ Chỉ huy quân đội Pháp. Vì thế, ngay từ khi Toàn quốc kháng chiến (19-12-1946) đến khi kết thúc chiến tranh (1954), địch luôn coi việc giữ bằng được tuyến đường 5 là nhiệm vụ đặc biệt, không một phút lơi lỏng.

24 thg 8, 2013

Thơ Quế Hằng -1

CỦA TRỜI BAN
Quế Hằng (http://quehang.blogtiengviet.net/)

Trời tặng nhân gian cặp núi hoa
Trắng mơn, khêu gợi vẻ kiêu sa
Tràn trề ngoài vỏ đong hương ngát
Ăm ắp trong tâm chứa nước ngà
Lão bố xun xoe đòi hũ rượu
Cu ti nhớn nhác giữ bình trà
Ai ai cũng mết như say bả
Ông cử, ông đồ thẩy thiết tha

 

30. Cảm nhận từ: Nguyễn Quân [Bạn đọc] Email 12.07.13@06:35
Xin chào chị Quế Hằng!
Xin nghiêng mình trước bài thơ Đường luật của chị (tôi nói nghiêng mình vì bài thơ quá tuyệt, nhưng ý chủ đạo làm tôi phải nghiêng mình vì trời ban cho người phụ nữ "Cặp núi hoa" mà tạo hóa đã "Thiết kế" để làm thiên chức của đàn bà, để làm mẹ với:
" Tràn trề ngoài vỏ đong hương ngát
Ăm ắp trong tâm chứa nước ngà!"
Một ý tưởng thơ thật độc đáo,ví von, ẩn dụ sâu thẳm một bến bờ, làm người đọc như lạc vào chốn "Bồng lai tiên cảnh".
Chị mô tả, không! mà là chị mô phỏng và nâng hai "trái cấm" lên vị trí độc tôn, ý thơ lung linh và vẻ đẹp mê hồn của "Núi đôi" làm người đọc sững sờ, bởi cái vĩ đại trong "Núi đôi" ấy là "Dòng nước ngà", dòng sữa mát lành ấy là sự kết tinh của đất trời trao vào tay người đàn bà với thiên chức làm mẹ!
Tại sao chỉ trong mấy chục từ mà tôi lại hai lần nói đến cụm từ "thiên chức". Tôi muốn nói nhiều hơn nữa để tạo âm hưởng trùng điệp và nhân lên trùng trùng điệp điệp, bởi đó là sự vật hiển nhiên mà chỉ có ở đàn bà, còn với cánh đàn ông thì "móc đâu ra, đừng có mơ!". Bởi vậy nó là tuyệt đối với đàn bà, thưa chị, và cũng bởi vậy nên:
"Ai ai cũng mết như say bả
Ông cử, ông đồ thấy thiết tha!"
Không say, không thiết mới lạ chị à!
Mà hai cái nhà "ông Cử, ông đồ" như là biểu tượng đẹp đẽ chỉnh chu trong dòng đời đầy trắc ẩn mà cũng "ngẩn tò te" đánh rơi ấn tráp và...mực tàu mà không biết thì quả là chị quá "thâm nho" chị hằng ạ! "tội" của chị là to lắm vì chị đã dám "xúc xiểm" đến thần tượng của bàn dân thiên hạ! cái ý vị để bài thơ đạt tầm là ở chỗ đó, chứ chị đưa hình ảnh ông vua chễm trệ trên ngai vàng hay hình ảnh của kẻ bần cùng khốn khổ hiểu theo nghĩa "đói ăn vụng, túng làm liều" để nói lên sự thèm khát thì bài thơ lại chỉ mức độ "phàm tục" chứ không đạt được vẻ đẹp thánh thiện, thưa chị!
Cảm ơn chị
Cảm ơn "Núi đôi" của chị
Chúc chị sức khỏe và niềm vui!

Viết bởi nguyễn Quân, Vũng Tàu


NÚI CON GÁI
(ở Sapa Lao cai)


Kìa núi phơi xuân dưới nắng hồng
Như người thiếu nữ giáng thon ong
Lá non mơn mởn ôm sườn mỏng
Cành nõn tơ tơ ấp lối cong
Lạch nước trong veo đòi mải ngắm
Lúa nương vàng óng gợi mê trông
Ơn trời ban tặng miền sơn cước
Một chốn bồng lai thỏa cõi lòng

Quế Hằng

LỌ MỌ
Quế Hằng Tặng các nhân sỹ tạị vườn chim ngày 10/8 2013
Lò mò nhân sỹ đến vườn chim
Khổ thế vì sao cứ phải tìm
Ngóc cổ dài ngoằng chàng trĩ đỏ
Xòe đuôi tròn vạnh chú công kim
Bồi hồi bổi hổi rung buồng phổi
Thểu thảo thều thào rộn trái tim
Nhìn thấy mấy nàng mê tít lít
Có say đến mấy cũng nên ghìm.

Hồn Quê họa vội vài dòng góp vui với nhé!

Biết rằng em vẫn thích chơi chim
Vì thế nên anh cũng kiếm tìm
Đàn Trĩ ngắc ngư cần cổ cứng
Lũ Công ngấm nguẩy quạt đuôi kim
Tao nhân ngây ngất không rời mắt
Mặc khách mẩn mê đến rụng tim
Đâu chỉ nhiều nàng mê ngắm nghía
Mấy bà tóc bạc cũng đang ghìm !
 
  Hồn Quê
  Chúc cả làng cùng vui!

Trúc Tâm họa :
ĐÀNH GHÌM

Tìm em cũng tựa cuộc tìm chim
Mấy đận toi công vẫn cố tìm
Nghe nói gà tơ đang dặm ổ
Tin đồn chỉ thắm đã luồn kim
Nhiều khi bối rối như lồng ruột
Lắm lúc nghẹn ngào tưởng thắt tim
Kết cục người xinh đang hạnh phúc
Đã thua lại ức cũng đành ghìm

T.T
Chúc em luôn xinh đẹp, tài hoa !

Thế hệ tôi, một thế hệ cúi đầu

Gia Hiền
Posted on 09.04.2013 by nguyentrongtao

Thế hệ tôi, một thế hệ cúi đầu
Cúi đầu trước tiền tài, cúi đầu sau mông người khác
Cúi đầu trước chính mình, cúi đầu bạc nhược
Chỉ ngầng đầu...
...vì...
...đôi lúc...
...phải cạo râu!

Thế hệ tôi, cơm áo gạo tiền níu thân sát đất
Cuộc sống bon chen
Tay trần níu chặt
Bàn chân trần không dám bước hiên ngang.

Thế hệ tôi, nhận quá nhiều những di sản hoang mang
Đâu là tự do, đâu là lý tưởng?
Đâu là vì mình, và đâu là vì nước
Những câu hỏi vĩ mô cứ luẩn quẩn loanh quanh.

Thế hệ tôi, ngày và đêm đảo lộn tanh bành
Đốt ngày vào đêm, và đốt đêm không ánh sáng
Nếu cho chúng tôi một nghìn ngày khác
Cũng chẳng để làm gì, có khác nhau đâu?

Thế hệ tôi, tự ái đâu đâu
Và tự hào vì những điều huyễn hoặc
Tự lừa dối mình, cũng như lừa người khác
Về những niềm tin chẳng chút thực chất nào!

Chúng tôi nghe và ngắm những siêu sao
Chỉ với mươi lăm nghìn cho vài ba tin nhắn
Văn hóa ngoại giao là trà chanh chém gió
Và nồi lẩu tinh thần là những chiếc I-phone

Thế hệ tôi, ba chục đã quá già
Và bốn chục, thế là đời chấm hết
Không ghế để ngồi, thì thôi, ngồi bệt
Mối lo hàng ngày là tiền trong tài khoản có tăng lên?

Thứ đắt nhất bây giờ là từng lạng NIỀM TIN
Thứ rẻ nhất, lại là LỜI HỨA
Sự dễ dãi đớn hèn khuyến mại đến từng khe cửa
Có ngại gì mà không phản bội nhau?

Không, tôi không đại diện thế hệ mình đâu!
Và thế hệ tôi cũng không đại diện cho điều gì sất!
Trăm năm sau, lịch sử sẽ ghi vài dòng vắn tắt:
Có một thế hệ buồn, đã nhạt nhẽo đi qua.