31 thg 3, 2013

Đất Nước tôi?

.......Thon thả giọt đàn bầu
Nghe dịu nỗi đau là đã vội quên đi hết thảy.
bảy lần tiễn con đi, không mảy may hỏi vì sao vậy
nên khi phải tiễn cháu đi cũng chả hỏi vì sao?

Đất Nước tôi?
từ thuở còn nằm nôi
sáng chống bão giông chiều ngăn nắng lửa.
nên cứ nghĩ chỉ có mỗi mình có nắng lửa bão giông.

Đất Nước tôi?
lao xao trưa hè mãi một giọng ca dao
nên nghe nhạc xập xình vội la hét thét gào.

Đất Nước tôi?
suốt đời lam lũ.
không biết rằng tất cả mọi nơi - khi bắt đầu - cũng chỉ vậy thôi.

Đất Nước tôi?
lũy tre làng,
bãi dâu,
bến nước,
và tình đời muối mặn gừng cay.
là cái cớ để tự nhủ mình
rằng lũy tre là chỗ tận cùng của Đất
và bến nước là nơi giới hạn của Trời.

Đất Nước tôi?
...mấy mùa không ngủ
Ngăn bước quân thù phía Nam phía Bắc
hết thù Bắc giặc Nam
lại tự tạo ra giặc chính giữa lòng mình.

Đất Nước tôi?
Hạt thóc chia đều dẫu no dẫu đói
nhưng chém vỡ mặt nhau vì một cái đầu Gà.

Đất Nước tôi?
sáng ngời muôn thuở
khi Trăng đã vào cửa sổ đòi thơ
chẳng nghĩ suy
nên chẳng thể ngờ
rằng Mặt Trăng kia
dẫu muôn lần rạng rỡ
cũng chỉ là
một cái gương thôi.
Ánh Sáng ư?
là của Mặt-Trời

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét